Có phải ta đang sống với trí tuệ nhìn gà hóa cuốc!
Luôn nghĩ rằng :
Việc đã làm ngày hôm qua sẽ đủ cho ngày mai (1)
Thành công không đến, khi còn
“Kiêu ngạo, thiếu hiểu biết và bất tài”
Mời chiêm nghiệm lời vàng và ghi nhớ (2)
Đừng điên khùng nghĩ rằng “Dù ta đúng, sai
không ai khác có thể đối mặt với nó”
Đến một ngày cũng phải tự thẹn thôi
Với cái danh hão và lời khen ảo của một thời
Đừng phán đoán vội cái khí liệt của mình,
mà nghỉ ngơi trên quá khứ !
Dù đã thấu hiểu thế nào là luân hồi sinh tử
Còn tạm dung tại thế gian vẫn phải nằm lòng
Chớ tận hưởng phúc lành qua những buổi tiệc tùng.
Sự tử tế, một sức khỏe tốt
mới đạt được mục tiêu mới !
Khi cuộc sống
không còn lòng biết ơn, hy vọng, làm sao tiến tới ?
Điên khùng là chạy theo xu hướng,
mà không mở rộng tầm nhìn
Còn mong đạt ý nguyện thích, yêu là còn vô minh
Nền công nghệ phát triển đến đâu, thì
bản ngã con người vẫn tồn tại như nguyên thuỷ!
Chưa giác ngộ thì vẫn còn hỉ, nộ, ái, ố, ganh tỵ
Cứ hài lòng thỏa mãn với hư danh
Với thành công mà quá khứ đã cật lực đấu tranh
Mãi vướng mắc vào hào quang tự kết dính
Cuộc đời thật ra tuỳ duyên nghiệp mỗi người
không theo trình tự nhất định!
Đừng tự mình quyết đoán KHÔN, NGU
.
Huỳnh Phương – Huệ Hương
___________^^^^_____________
(1) “Học tập và đổi mới đi đôi với nhau. Sự kiêu ngạo của thành công là nghĩ rằng những gì bạn đã làm ngày hôm qua sẽ đủ cho ngày mai.” – William Pollard
(2) Sự kiêu ngạo của tuổi trẻ và sự tự tin ngu dốt đó có thể giúp bạn vượt qua rất nhiều thứ, và sau đó cuộc sống sẽ làm việc của nó, và như thế bạn bị nghiền nát và bầm dập. Bạn nhận được đầy nghi ngờ, và cuối cùng bạn trở thành một người khác từ các mảnh vụn vặt đó.” – Robyn Davidson
Filed under: Danh ngôn, Dưỡng sinh cho tâm hồn, Học làm người, Thói quen xấu, Thấy biết, Thơ | Tagged: Bài học tu thân, Tác hại của ngã mạn, Thói háo danh - tự phụ, Thơ HPHH |
Bình luận về bài viết này