• Bài viết mới

  • Thư viện

  • Chuyên mục

  • Tag

  • Join 1 092 other subscribers
  • Bài viết mới

  • Blog – theo dõi

  • Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

    Join 1 092 other subscribers

Đóa Hoa Tâm – Klanvy

Sáng mây xám giăng ngang trời vần vũ
Mưa chợt về chẳng hẹn trước bình minh
Giọt nhỏ nhoi tưới lên cành ủ rũ
Lá rùng mình hé mở lộc … hồi sinh

*** Tiếp tục đọc

Lá Thư Gửi Con – Bùi Phương

Có lẽ sau khi xem xong file PPS Lá Thư Gửi Con, bạn sẽ đồng ý rằng đây là một trong những lá thư  hay nhất của người cha viết cho con. Những dòng này thật ý nghĩa và sâu sắc như tiếng  lòng của người cha – người thầy và xứng đáng để chúng ta cất giữ giữa trái tim mình :

Hãy ngước nhìn lên cao, để thấy mình còn thấp.

Nhìn xuống thấp, để biết mình chưa cao. Tiếp tục đọc

Rớt nước mắt lá thư gửi người mẹ quê hiền

Một bức thư xúc động gửi mẹ nhân ngày 20.10 đang được cư dân mạng chia sẻ khá nhiều trong mấy ngày này.

Mẹ kính yêu..!

Giờ này mẹ đã ngủ….

Con viết cho mẹ khi con đang say. Hôm nay con uống 2 cốc bia mẹ ạ. Con say. Con khóc.

Ngày 20.10 là gì hả mẹ? Với mẹ chỉ giản đơn là một ngày bình thường thôi nhỉ.

Con khóc. Và con nghĩ về mẹ. Từ khi con hiểu được 20.10 là gì? Con đã làm được những gì cho mẹ.


Một Phút Suy Tư – Bộ Quần Áo Cũ

Sống chung với một ông bố chồng già yếu, bướng bỉnh, là chuyện không dễ.  Ông hay than phiền, hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết.  Ông hãnh diện về thời trai trẻ, cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son.  Hồi đó, là chỉ huy trong quân đội… ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm.  Tôi biết ông là người tốt, nhưng có cảm giác ông sống vì khối óc chứ không vì con tim, thiếu sự thông cảm.

Tiếp tục đọc

Ngôi Nhà Thờ 57 Xu Ở Philadelphia

Vào một ngày chủ nhật của năm 1884, một cô gái nhỏ đứng gần cửa ra vào của nhà thờ, nơi cô bị đẩy ra vì trong đó đã quá đông. “Con không vào lớp được”-Cô khóc thút thít với vị mục sư khi ông bước ngang qua.

Nhận thấy cô bé ăn mặc tiều tụy và không gọn gàng, vị linh mục đoán được lý do. Ông nắm tay cô gái nhỏ, dẫn vào trường và tìm một chỗ cho cô bé trong một lớp học chủ nhật của nhà thờ. Đứa bé đã rất vui mừng vì người ta đã tìm được một chỗ cho bé và trong giấc ngủ đêm đó, bé đã nghĩ đến những đứa trẻ không có chỗ nào để ca tụng Thiên Chúa.

Tiếp tục đọc

Hãy Cùng Làm

  Bùi Phương

Tâm Từ Tâm

Trong cuộc đời, dù có giàu sang phú quý đến mấy trong một thời điểm người ta cũng chỉ có thể ở tại một nơi, dù đó là ngôi nhà thân yêu của mình, hay ngôi biệt thự sang trọng mà cả đời người mới sắm được, hay ở một túp lều tranh nhỏ nơi thâm sơn cùng cốc dưới ánh trăng tà. Ít ai biết rằng trong mỗi giây mỗi phút trong mỗi chúng ta đều ẩn chứa tới ‘4 ngôi nhà’ và nếu muốn sống an lạc ta cần phải chăm sóc 4 ngôi nhà ẩn dụ này hàng ngày.

Tiếp tục đọc

Câu Hỏi Của Thượng Đế – PTH

Mời xem PPS CÂU HỎI CỦA THƯỢNG ĐẾ, tác giả  PTH – nguồn gxdaminh.net, về những lời hay, ý đẹp

Thượng Đế sẽ không hỏi về số quần áo bạn có trong tủ, mà sẽ hỏi bạn đã giúp bao nhiêu người có quần áo?

Thượng Đế sẽ không hỏi bạn có bao nhiêu tài sản vật chất, mà sẽ hỏi chúng có được tạo ra từ lao động của bạn không ?

Thượng Đế sẽ không hỏi mức lương cao nhất của bạn bao nhiêu, mà sẽ hỏi bạn có bán rẻ nhân cách của mình để đạt được nó không ?

……..

Xin đọc tiếp trên nền nhạc hòa tấu hay của Richard Clayderman,  và hình ảnh đẹp

Cám ơn Anh Paul Minh Trần đã chuyển PPS này

Tiếp tục đọc

Tôi Muốn Là …. – Huỳnh Huệ – Bùi Phương

Tôi muốn là Ánh Trăng …Để soi sáng bóng đêm ngộ nhận của những người yêu nhau

Tôi muốn là Nụ Cười… Để làm ngọt những đôi môi đắng chát

Tiếp tục đọc

Cảm Ơn – Fiat Uy Sa

Chiều nay có chút mưa, lạnh, làm trời tối hẳn so với mọi hôm. Đạp xe từ trường về, chẳng mệt mỏi gì nhưng từng bước chân lên cầu thang sao nặng trĩu. Có ai chờ mình ở trên đó không? Có ai không? Khi tới phòng và mở cửa ra thì, mùi hương của gỗ, của ít thức ăn, của hơi ẩm mốc của một căn nhà cũ kỹ xộc vào mũi, làm ta đứng hình mấy giây và ngơ ngẩn mấy phút. Những mùi hương ấy quen lắm, mà cũng lạ lắm, không gọi tên được. Thế là tự nhiên muốn khóc, cho dù đài phát thanh Trông cậy vẫn đang phát một khúc nhạc ru nhẹ dịu…

Tiếp tục đọc

Những Bức Ảnh Chạm Vào Trái Tim Người Xem

Những bức ảnh chạm vào trái tim người xem

Chúng truyền tải rất nhiều thông điệp thầm lặng đến người xem…

Có nhiều bức ảnh khiến người xem phải trầm trồ bởi vẻ đẹp của nó, nhưng không phải tác phẩm nào cũng khiến họ phải nhớ lâu. Thế nhưng, cũng có những khoảnh khắc rất thường, rất bình dị để lại ấn tượng rất sâu sắc.

Tiếp tục đọc

Truyện Ngắn Chạm Đến Trái Tim

Mẹ tôi –  Lăng Dũng
http://t1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcRFt2C12yUsyRn2iAsu5TsW3kc_74Z8onTyKv4ufgXrqy3D4aL9

Hòn Đá Cô Đơn

Từ rất lâu rồi, Emerald (Ngọc lục bảo) luôn được mọi người yêu mến vì nó là một trong những loại đá quí tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như sự sang trọng cho những ai sở hữu nó.

Tiếp tục đọc

Câu Chuyện Về Những Hạt Muối…

 

Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế học tập cũng chẳng hứng thú gì hơn.

Tiếp tục đọc

Trẻ Thơ và Ngạn Ngữ – Huỳnh Huệ

Trẻ thơ là  những đóa hoa đời!   Bạn nghĩ rằng trẻ hiểu biết ít hơn người lớn ?  Không đúng đâu, trẻ  thơ cảm nhận nhiều hơn chúng ta, và về một số phương diện, cảm xúc  quan trọng hơn tri thức.  Có thể đôi khi trẻ không phân biệt được đúng, sai, nhưng trẻ  luôn tìm được hạnh phúc và niềm vui ở những thứ đơn giản. Ước gì người lớn có thể được vậy!  Để được vui hạnh phúc dài lâu không dễ  với  chúng ta. Nhưng có một ” cô / cậu bé” trong mỗi người lớn, xin đừng che giấu nó! Hãy cảm nhận sâu sắc, tận hưởng niềm vui giản dị, và suy nghĩ một cách tự nhiên.

Active Image

” Hạnh phúc giống như nụ hôn… bạn phải chia sẻ nó mới tận hưởng được “
“Happiness is like a kiss…you must share it to enjoy it.”

Tư Duy Đúng – Trần Thanh Thủy

Khi tôi bắt đầu đi xe đạp cách đây vài năm, tôi không nghĩ mình sẽ  gắn bó với môn đạp xe này mà chỉ là thỉnh thoảng một cuộc chạy xe ngắn. Nhưng khi tôi khỏe lên, các bạn tôi khuyến khích tôi tăng cường tập luyện và thử một vài chuyến đi dài hơn. Chuyến đi đầu tiên là chuyến đi 150 dặm, có tên là MS-150, một sự kiện hàng năm gây quỹ chống chứng đa sơ cứng.

Tiếp tục đọc

Câu Hỏi – Trần Thanh Thủy

https://encrypted-tbn1.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcT9ii6fucs3wRApmeFuxNvlqCxLLxtKWmi--QE_plQSCLeBU4oQ

Thật lạ là rất ít người trong chúng ta tự đặt câu hỏi quan trọng cho  bản thân mình ? Cách đây nhiều năm tôi được mời nghe một diễn giả quan trọng nói chuyện với nhóm sinh viên ở một trường cao đẳng nhỏ tại Nam Carolina. Thính phòng dày đặc các sinh viên phấn khởi vì cơ hội nghe một người nổi tiếng trò chuyện. Sau khi Hiệu Trưởng trường  giới thiệu, diễn giả bước đến micrô, nhìn vào khán giả từ trái sang phải, và bắt đầu: “Tôi được sinh ra từ người mẹ điếc và không nói được. Tôi không biết cha tôi là ai.  Công việc đầu tiên  tôi có được  là  trên một cánh đồng trồng vải bông.”

Tiếp tục đọc

5 Truyện Thú Vị Thật Ngắn

1. Ðàn ông (HN.Tín )http://t2.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSr03JvUu_H-XdId1y6GgS-AGWpEb3eTmgW4HMhuPSx1EvaW_Gf

 Ngày yêu nhau, anh thường bảo: “Anh sẽ yêu em suốt đời”.
Chị vẫu môi: “Ðàn ông khi yêu ai không nói thế!” Anh cười.
Rồi hiểu lầm, chia tay…
Nhiều năm qua đi… Chị sống không hạnh phúc bên người chồng bạc bẽo.
Gặp lại nhau. Chị ngậm ngùi: “Sao anh chưa lập gia đình?”
Anh cười buồn: “Ðến bây giờ em vẫn không tin đàn ông?”
Chị không dám khóc…

Tiếp tục đọc

Hạnh phúc: Có và Không! – Thanh Võ

https://i0.wp.com/www.misa.com.vn/Portals/0/Upload2013/yahoocomvn/Images/19/nghien_net.jpg

Vài năm gần đây tôi phát giác ra rằng mình mắc bệnh “ghiền”. Xin thưa ngay, ghiền đây không phải là xì ke ma túy, cũng không phải cờ bạc, rượu chè, mà là căn bệnh ghiền của thế kỷ 21: Ghiền Internet. Chẳng biết tự bao giờ mà ngày nào cũng vậy, ăn sáng xong cứ theo thói quen là tôi phải bật máy vi tính, check meo, chuyển meo, gửi meo, xong hết rồi mới yên tâm mà làm việc khác. Có bữa bận quá, gần chiều tối vẫn chưa đụng tới cái laptop được thì người tôi cứ bứt rứt làm sao ấy.

Quyển Sách Đời Tôi – Bùi Phương

https://i0.wp.com/i2.ytimg.com/vi/0Vliux2rSe4/hqdefault.jpg

Mời xem clip YouTube với nhạc hòa tấu,  Bùi Phương thiết kế

Tiếp tục đọc

Thương Về Lối Nhỏ – Đàm Lan

             Em yêu tặng chị Huỳnh Huệ

             Cho ngày 12 tháng 3 đầy dấu ái

  photo Inthelivingroom_zpsa18037c7.jpg

Tinh sương một đóa hoa màu nắng

Tỏa bừng ánh sáng giữa trời trong

Người nghe hương lắng lòng buông nhẹ

Một tiếng cười êm ánh mai hồng

Tiếp tục đọc

Mỏng Mảnh – Đàm Lan

http://quehuongonline.vn/Uploads/LibraryImages/(1196)a1.jpg

Có một cái gì đó thật mỏng mảnh

Mỏng mảnh như một sợi nắng vàng

Mỏng mảnh như bước nhẹ thu sang

Mỏng mảnh như một cung đàn trầm trong gió

  Tiếp tục đọc

12 điều Bà kể cho tôi trước khi Bà qua đời – (Trần Thanh Thủy dịch)

Tác giả: Marc

Khi bà của tôi, Zelda, qua đời cách đây vài năm ở tuổi 90, bà để lại cho tôi một cái hộp có nhiều kỷ vật khác nhau trong ngôi nhà của bà mà bà biết khi lớn lên tôi sẽ quý trọng chúng qua năm tháng. Trong số những kỷ vật này là một quyển nhật ký bọc bằng da cũ kỹ mà bà khéo đặt tên là “Nhật Ký Truyền Cảm Hứng Cho Tâm Hồn”

Nửa đời còn lại của bà, bà dùng quyển nhật ký này để ghi lại những ý tưởng, tư duy, trích dẫn, lời bài hát và bất kỳ thứ gì làm bà xúc động. Bà đọc những đoạn trích dẫn từ nhật ký cho tôi nghe trong khoảng thời gian tôi lớn lên, và tôi thường lắng nghe, đặt những câu hỏi. Tôi thành thật tin rằng một phần của tôi hiện giờ là nhờ sự thông thái bà tặng cho tôi khi tôi còn nhỏ.

Hôm nay tôi muốn chia sẻ một vài trích đoạn truyền cảm hứng này với các ban. Tôi cố hết sức mình để phân loại, biên tập, và sắp xếp lại nội dung thành 12 điều truyền cảm hứng. Hãy đọc nhé.

Tiếp tục đọc

Cho và Nhận

Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu: Sòng phẳng, Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau:

Tiếp tục đọc

Tuyệt Quá! – Trần Thanh Thủy

Mùa xuân năm ngoái tôi đang tản bộ trong công viên. Ở phía trước tôi không xa là một người mẹ và đứa con gái ba tuổi của bà. Cô bé đang nắm một sợi dây bong bóng bay. Tiếp tục đọc

Hoa Mười Giờ – Nguyên Hương

Nỗi nhớ nhà thường trỗi dậy lúc về chiều, khi mà tiếng ríu rít của bọn trẻ trong xóm vang lên sau suốt một ngàyhọc hành, tiếng chân hối hả trên con dốc đá tỏa về bao ngõ ngách của khu dân cư ôm quanh suối, tiếng nước óc ách trong thùng tưới và tiếng lòa xòa vung trên những luống rau, tiếng chẻ củi và khói bếp nhà ai bay lên cay mắt…

Tiếp tục đọc

Con đường dẫn tới chốn mênh mông

Đôi khi trong cuộc sống ta như rơi vào một trạng thái mất phương hướng. Ta không biết phải xử lí như thế nào khi con đường mà ta đang hướng tới ở phía trước là hố sâu, vực thẳm. Không còn một lối rẽ nào dành cho ta nữa. Một cảm giác hoang mang bế tắc là điều mà chúng ta sẽ cảm nhận như một nỗi lo âu, sợ hãi… Tuy nhiên đó sẽ một thử thách lớn lao – một cảm xúc đẹp về sự đau khổ để rồi chúng ta vực dậy đứng lên với một niềm cảm hứng, sức mạnh mới…

Cậu Bé Da Đen Và Người Bán Bong Bóng Bay – Trần Thanh Thủy

Có một cậu bé người da đen. Mọi người trêu chọc cậu vì màu da đen. Ngay cả mẹ của cậu bé cũng nguyền rủa số phận của mình vì có một đứa con quá xấu xí. Vì thế em thường cảm thấy rất buồn, thất vọng và tẻ nhạt.

Tiếp tục đọc

Chỉ có thể đi cùng bạn một đoạn đường

Mỗi con người đều chỉ đan xen vào một đoạn trong cuộc sống của người khác. Ðiều chắc chắn vĩnh viễn là chỉ có thể đưa người đi cùng một đoạn đường. Mọi người đều chỉ có thể đi cùng bạn một đoạn đường.

Ngôn ngữ của Nghệ Thuật Nhiếp Ảnh & Hội Họa – Nguyễn Sơn

Ngôn ngữ của Nghệ Thuật Nhiếp Ảnh & Hội Họa là nhìn.
Học nhìn để cho ta kết qủa là thấy.

Những Bức Ảnh Cảm Động về Cuộc Sống

(Nguoiduatin.vn) – Phía sau mỗi bức ảnh là một câu chuyện xúc động về tình người. Những khoảnh khắc ngọt ngào hiếm hoi khiến cuộc sống thêm tươi đẹp và có ý nghĩa.

“Hãy Còn Nhiều Thời Gian”

“Hãy còn nhiều thời gian” – đó là một câu nói dối, không ai còn nhiều thời gian cả.

Tiếp tục đọc

Giọt Nước Mắt Cám Ơn

Có thể bạn đã đọc truyện ngắn này rồi, nhưng liệu bạn có nén được xúc động khi đọc lại lần nữa???

Đúng năm giờ bác Chu tài xế xe taxi phải giao xe, nhìn đồng hồ đã năm giờ mười lăm rồi, nên bác tài đem tấm bảng “tạm thời không đón khách” treo lên. Đúng ngày cuối tuần, học sinh trong ký túc xá của trường trung học số bốn mươi chạy ùa ra. Bác Chu tài xế nhịn không được thói quen này nên dừng xe lại, nhìn học sinh đi đi lại lại, chúng nó mặc đồng phục nhà trường, trên mặt tươi cười rạng rỡ. – “Bác tài, cháu… cháu muốn ngồi xe của bác.” Một bé gái chân đi cà thọt lưng mang cặp sách đi đến, nhìn hai bên phải trái nói vội vàng.

Tìm Một Vần Thơ – Nguyễn Sơn – Hồng Phúc

Chào các Cô Chú Anh Chị Em.
Ai yêu thơ thích ngắm ảnh xin cho ảnh một vần Thơ.
Cám ơn thật nhiều.
Chúc luôn vui khỏe và an lành.

Tiếp tục đọc

Nguyễn Á: Anh Ấy Chụp Ảnh Bằng Trái Tim – Trái Tim Trên Lối Đi Riêng

TT – Tôi thích cái cách mà Nguyễn Sơn Lâm, một chàng trai “trời không cho lớn”, nhận xét về Nguyễn Á: “Anh ấy chụp ảnh bằng trái tim”. Vừa nói, Lâm vừa lấy bàn tay phải đập bồm bộp vào ngực trái của mình.

Tiếp tục đọc

Blog Chuyên Anh

Nurturing Language Talents

%d người thích bài này: