Thơ và thiền là đôi cánh đại bàng tung bay trên bầu trời Đông phương và Tây phương suốt từ nghìn xưa cho đến ngày nay.
Từ đỉnh ngàn cao tuyệt mù Hy Mã Lạp Sơn, thiền nghiêng cánh xuống bay lượn khắp các tòng lâm, thiền viện, am cốc và thơ cũng tung lướt một cách ngoạn mục từ bến sông Hằng, nơi Đức Phật đã khơi nguồn cảm hứng Chân Thiện Mỹ.
Thi sĩ và thiền sư cùng gặp nhau giữa con đường sáng tạo, thể hiện qua đạo và thơ.
Nhưng thi sĩ là ai? Thiền sư là kẻ nào vậy? Phải chăng đó là những tâm hồn đốn ngộ lẽ đời sinh tử đọa đày, thống khổ điêu linh, đã vượt qua chính mình để cất lên tiếng hát bất sinh bất diệt, thiên thu vĩnh cửu như Chứng đạo ca của Thiền sư Huyền Giác và Truyện Kiều của thi sĩ Nguyễn Du?
Filed under: Bình luận Thơ, Thơ | Tagged: Chữ Tâm, Nguyễn Du : Tiếng Lòng Thiên Thu, Tâm Nhiên viết về Nguyễn Du & Kiều, thiện căn, Truyện Kiều | Leave a comment »