• Bài viết mới

  • Thư viện

  • Chuyên mục

  • Tag

  • Join 1 092 other subscribers
  • Bài viết mới

  • Blog – theo dõi

  • Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

    Join 1 092 other subscribers

Đôi môi có hé mở mới nhận được nụ cười, bàn tay có mở rộng trao ban, tâm hồn mới tràn ngập vui sướng

Một buổi chiều mùa hè nóng nực, tôi lê từng bước chân trên đường phố Palestine với cái đầu nặng trĩu. Hoàng hôn dần buông xuống, nấp khuất sau những hàng cây xanh mát, không khí cũng trở nên mát mẻ hơn. Những lúc như vậy, tôi thường tự hỏi không biết mọi người trên thế giới này đang nghĩ gì, họ có cảm thấy áp lực trong cuộc sống về tiền bạc, công việc, học tập, gia đình và bạn bè hay không

Người ta bảo ở đây có hai biển hồ. Biển hồ thứ nhất gọi là biển Chết. Đúng như tên gọi của mình, muối ở đây cực đắng và mặn gấp mười lần nước biển bình thường, hoàn toàn không giống muối ăn. Không có sự sống nào bên trong cũng như xung quanh biển hồ này. Cá không thể sống nổi với nuớc trong hồ và khi con người uống phải thứ nước trong hồ sẽ có cảm giác như là đang uống axit vậy. Không một ai muốn sống gần đó. Tiếp tục đọc

Advertisement

Bốn Chuyện Rất Ngắn Làm Thức Tỉnh Lương Tâm Người Đọc

1- Chuyện thứ nhất: Duyên nợ đời người. 

Xưa, có một chàng tên Thư Sinh. Anh và bạn gái đã đính ước và chuẩn bị hôn lễ. Thế nhưng trước đó ít ngày, cô gái lại lấy người khác. Thư Sinh bị lâm bệnh nặng. Vừa khi đó, một du khách đưa Thư Sinh chiếc gương soi. Thư Sinh nhìn thấy xác một cô gái trôi dạt vào bờ biển, trên người cô ta không một mảnh vải che thân.

Người đầu tiên đi qua chỉ thoáng nhìn, lắc đầu rồi…đi. Người thứ 2 đi qua cởi chiếc áo khoác đắp lên người cô gái. Ngư ời thứ 3 đi qua bèn đào hố và xây mộ cho cô gái và cho biết cô gái xấu số đó chính là bạn gái anh ta trong kiếp trước.

Tiếp tục đọc

Tâm so đo thì khắp nơi đều là oán giận, tâm phóng khoáng lúc nào cũng là mùa xuân

Người có trí tuệ thì luôn biểu hiện ra sự rộng lượng cởi mở, người càng ít tài năng thì thường vì những việc nhỏ bé mà tính toán chi li…

Tâm so đo thì khắp nơi đều là oán giận, tâm phóng khoáng thì cuộc sống lúc nào cũng là mùa xuân. (Ảnh minh họa quan Facebook)
Tính toán so đo là trở ngại lớn nhất để thăng hoa nhân phẩm của một người, là một cơ chế phòng ngự hết sức tiêu cực của bản thân. Những người này thường tự tư, lạnh lùng, phong bế, cũng khiến cuộc sống rơi vào vòng luẩn quẩn, ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Một người sở dĩ sống vui vẻ, không phải vì anh ta có nhiều, mà là anh ta ít so đo. Tiếp tục đọc

Nơi nào có hạnh phúc thực sự thì nơi đó là thiên đường

Một cậu bé muốn gặp Thượng đế. Cậu nghĩ rằng đó sẽ là một hành trình dài nên cậu chuẩn bị hành lý là những chiếc bánh Twinkie và nước trái cây cho chuyến đi. Tiếp tục đọc

Cho đi là một niềm hạnh phúc, càng là một sự hàm ơn

Người xưa có câu: “Hành thiện tối nhạc”, làm việc thiện là vui sướng nhất. Lòng người quả thật vô cùng kỳ lạ, khi chúng ta làm bất kể việc gì không tốt thì trong lòng sẽ thấy bất an, không vui vẻ nổi, nội tâm cũng không thoải mái. Còn nếu làm việc thiện không vì điều kiện gì thì trong lòng chúng ta lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Đó là niềm hạnh phúc của sự cho đi.

Một số người cho rằng, phải có điều kiện, có tiền bạc mới có thể giúp đỡ người khác, mới có thể cho đi. Nhưng kỳ thực, ngay cả khi chúng ta không có những thứ vật chất ấy, chúng ta vẫn có thể cho đi một cách rất ý nghĩa và hữu ích. Đôi khi chỉ một lời nói động viên khích lệ, một cái nhìn hay một nụ cười ấm áp là chúng ta đã có thể chuyển một người buồn thành một người vui vẻ. Thậm chí chỉ bằng những cử chỉ nhỏ ấy, chúng ta đã có thể cảm hóa được một người ác thành người lương thiện hơn.

Cho đi là một niềm hạnh phúc, càng là một sự hàm ơn(Ảnh minh họa: Grassmemo/Shutterstock, Royalty-free stock photo)

Tại một số nơi trên thế giới, người ta không chỉ cho đi một cách tự nguyện mà nó còn được xem là một “nguyên tắc ngầm” để quy định mọi người. Tiếp tục đọc

Chia Sẻ & Trao Tặng


 

Cuộc sống vốn vô thường quá đổi
Có gì trường tồn và vĩnh viễn?
Sở hữu, sở tri… chỉ tạm thời
Rồi chuyển hóa xác thân, tài vật
Vậy nên học sẻ chia, trao tặng
Như những bông hoa dại trên đường
Hoa nở chẳng vì ai trồng, ngắm
Khi đến mùa trao tặng sắc hương

Tiếp tục đọc

Tình người từ tấm biển ‘mời nhận quà’ của vợ chồng trẻ ở Bình Dương

Đôi vợ chồng trẻ ở Bình Dương bỏ tiền túi chuẩn bị hơn 100 phần quà là gạo, mì gói, cháo đặt trước tiệm tạp hóa với dòng chữ “nếu khó khăn cứ lấy một phần, nếu bạn ổn xin nhường cho người khác”.

Tấm bảng với dòng chữ nắn nót này được đôi vợ chồng trẻ bán tạp hóa tại phường Thới Hòa, thị xã Bến Cát, tỉnh Bình Dương đặt trước cửa tiệm, bên cạnh là hơn 100 phần quà gói trong túi nilon, bao gồm gạo, mì gói và cháo.

Tình người từ tấm biển 'mời nhận quà' của vợ chồng trẻ ở Bình Dương
Tấm bảng gây xúc động của vợ chồng bán tạp hóa ở Bình Dương Tiếp tục đọc

Giai Điệu Yêu Thương – Huỳnh Huệ

“Người ngồi xuống xin mưa đầy. Trên hai tay cơn đau dài. Người nằm xuống nghe tiếng ru. Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ.” ( Mưa Hồng – Trịnh Công Sơn )

Mới nghe qua những ca từ này, thấy có vẻ buồn bã với mưa đầy, đau dài…? Thế nhưng bài Mưa Hồng này, với mình, lại là một bài chẳng buồn, bởi lẽ Mưa Hồng mà.

Tiếp tục đọc

Cho Đi Tốt Đẹp Hơn – Jennifer Yardley Barney ( Huỳnh Huệ dịch)

Người mẹ là người, nhìn thấy chỉ có bốn miếng bánh cho năm người, ngay lập tức tuyên bố rằng Mẹ chẳng bao giờ thích ăn bánh. ~Tenneva Jordan.

Tôi biết tôi không được phép quá náo nức. Tôi đã quá tuổi cho điều đó. Tôi mười một tuổi, chị cả và là con gái đã lớn của Mẹ tôi, vậy nên tôi phải luôn bình tĩnh.

Xét cho cùng tôi cũng đã vào trường Trung học rồi. Nhưng mỗi khi có cơ hội, mỗi khi cô đơn, tôi đều kiểm tra từng món quà dưới gốc cây. Tôi đọc mọi thẻ ghi tên và rờ rẩm từng gói một, đoán thứ gì ở bên trong. Tôi đã xem xét từng món quà thường xuyên đến độ tôi có thể biết món quà nào dành cho người nào mà chả cần nhìn vào nhãn tên.

Résultat de recherche d'images pour

Tiếp tục đọc

Bữa ăn có đạm cho bà con vùng cao

(Dân Việt) Để có một bữa ăn tươm tất, người dân ở bản Phia Rịa, bản Khau Ản của xã Du Tiến (huyện Yên Minh, tỉnh Hà Giang) phải chờ đến dịp gia đình có cỗ hoặc lễ hội và đúng vào ngày có chợ phiên. Món quà cá khô tưởng như đơn giản đã mang đến cho họ một niềm vui không ngờ.

bua an co dam cho ba con vung cao hinh anh 1

Niềm vui hiện lên trên nét mặt của những người mẹ vùng cao khi được nhận quà. Tiếp tục đọc

Lén bỏ đồng xu vào đôi giày cũ của người nông dân, người thầy giáo nhận được kết quả bất ngờ

Một lần nọ, thầy giáo cùng mấy học trò của ông tổ chức đi dã ngoại tại một vùng ngoại ô. Khi họ đi tới một cánh đồng, bỗng những người học trò nhìn thấy một đôi giày cũ rách của người nông dân đang làm việc gần đó.

Ngay lập tức, các học trò tinh nghịch đã nghĩ ra một ý tưởng hài hước: “Thưa thầy, sao chúng ta không giấu những chiếc giày ra sau bụi rậm và chờ người nông dân tới nhỉ. Sẽ thật buồn cười khi xem ông ta phản ứng ra sao nếu không thể tìm được chúng..!”

Thầy giáo băn khoăn làm sao để dạy các em rằng việc làm đó không tốt và mong các em giúp đỡ người nông dân kia.

chuan-1

Suy nghĩ 1 hồi thầy gọi các em đến và nói: “Sao chúng ta không bỏ một vài đồng xu vào từng chiếc giày. Sau đó ta hãy trốn sau bụi rậm và xem phản ứng người nông dân ra sao khi ông ấy thấy được những đồng tiền trong đôi giày rách đó?” Tiếp tục đọc

Hạnh phúc từ sự cho đi

 Khi chúng ta làm cho người khác an vui và hạnh phúc thì bản thân mình cũng được hạnh phúc.

Sống là tìm cầu hạnh phúc, là ước vọng bình yên. Do vậy, trong cuộc sống ai cũng muốn có được niềm vui và hạnh phúc cho bản thân.

SONG DAO.jpg
Càng đem đến niềm an vui, hạnh phúc cho nhiều người thì bản thân ta càng được hạnh phúc
Tiếp tục đọc

Sơ Kết Thu Chi Chương Trình Trao Tặng Quà Cho Học Sinh 2 Trường Ở Huyện M’ Drak Tháng 1 – 2018

Ngày thứ bảy vừa qua,  13/1/ 2018, Nhóm Thiện Nguyện Ban Mai Hồng gồm 15 thành viên đại diện, đã  thực hiện chuyến trao quà tại hai trường Tiểu Học Lê Văn Tám và THCS Nguyễn Trãi, xã Eam’ Doal, một xã vùng 3 thuộc khu vực xa  và đặc biệt khó khăn của huyện M’ Drak do ảnh hưởng thiệt hại sau cơn bão số 12 vừa qua. Hai trường cách trung tâm Buôn Ma Thuột gần 140 km, điểm trường thôn 4 của Tiểu học Lê Văn Tám cách trung tâm huyện M’ Drak  37 km.

Tiếp tục đọc

Ngày đầu tháng chín – Huỳnh Huệ

Ngày đầu tháng chín, ở đây, nắng vẫn rực rỡ. Chẳng có mùa thu nào ngang qua cao nguyên này để lòng người hắt hiu và mơ màng. E rằng sẽ có những cơn mưa bất chợt như thời tiết đỏng đảnh lâu nay của miền cao nguyên. Mong sao ngày khai giảng của học trò năm nay sẽ không bị mưa để các trò trường huyện vùng xa không phải lội bộ trên những lối mòn đất đỏ mưa xuống thì lầy và nắng gió lại bụi mù trời.
Vài ngày nữa mới khai giảng, nhưng học trò đã đi học 2 tuần, nên chẳng còn nhiều lắm nỗi háo hức của ngày khai giảng sau 3 tháng hè của ngày xưa. Tiếp tục đọc

Cảm Nhận Tháng 5 – Từ Một Ngôi Trường Tiểu Học Dưới Chân Đèo Dak Nuê ( Huỳnh Huệ )

Tháng 5 Tây nguyên, mùa khô vẫn còn gay gắt và oi ả, nhưng dần về cuối tháng đã có những cơn mưa ào ạt và thịnh nộ. Ấy là mùa bận rộn nhất trong năm học – bế giảng. Học trò lo học ôn thi, thầy cô bận dạy ra đề thi, chấm bài, làm điểm… Chúng tôi chọn tháng 5 vì lẽ đó cũng là dịp Phật đản để Nhóm Ban Mai Hồng cùng nhau thực hiện một hạnh lành như hàng năm mà chúng tôi hay nhắc nhau: đến hẹn lại lên đường, chia sẻ yêu thương và trao nhận nụ cười ở vùng sâu, vùng xa, các xã vùng 3 của các huyện đèo heo hút gió trong tỉnh nhà.

Trong hình ảnh có thể có: 16 người, mọi người đang cười, mọi người đang ngồi

Những bàn tay đẹp giúp gói quà trước chuyến đi . Tiếp tục đọc

Cho đi tốt hơn – Jennifer Yardley Barney ( Huỳnh Huệ dịch)

Người mẹ là người, khi thấy chỉ có 4 miếng bánh nướng cho 5 người, lập tức nói rằng mình không thích bánh nướng.

~Tenneva Jordan

https://i0.wp.com/images.tapchianhdep.net/15-11hinh-nen-giang-sinh-dep-2014-cho-may-tinh11.jpg

 

Tôi biết là tôi không được háo hức quá. Tôi quá tuổi để làm vậy. Ở tuổi 11, là con gái đầu và “lớn khôn” của mẹ, tôi phải luôn điềm tĩnh. Nói gì thì tôi cũng là học sinh bậc Trung học cơ sở. Nhưng mỗi khi có thể, khi chỉ có một mình, tôi kiểm tra từng món quà dưới cây Noel. Tôi đọc từng cái nhãn tên và sờ vào từng gói quà, cố đoán xem trong đó có gì. Tôi đã ngắm nghía những món quà ấy nhiều lần đến độ tôi có thể nói quà nào cho ai mà chẳng cần nhìn nhãn tên. Tiếp tục đọc

Đôi Tay Để Trao Tặng

Một người đàn ông chán đời đứng nhìn xuống giòng nước từ một chiếc cầu cao. Ông ta đốt một điếu thuốc cuối cùng trước khi kết liễu cuộc đời bất hạnh.

https://i0.wp.com/www.mtgthuduc.net/index/wp-content/uploads/2012/08/images-7.jpg

Không còn lối thoát nào nữa. Ông ta đã làm đủ mọi cách để lấp đầy nỗi chán chường. Ông ta đã đi đây đi đó, đã tìm lạc thú trong những cuộc vui chơi, đã chạy đến với mọi thứ hơi men và khói thuốc. Nhưng nỗi chán chường càng thêm chất ngất. Tiếp tục đọc

Blog Chuyên Anh

Nurturing Language Talents

%d người thích bài này: