“Dù là cha mẹ anh em, hay những người bạn rất thân từng vào sinh ra tử, khi cái chết đến, không ai có thể đi chung với ai được, người nào cũng phải đi đơn độc một mình”.(1)
Thời gian sẽ làm phai mờ đi nhiều thứ, nhưng cũng chính thời gian sẽ làm rõ được nhiều điều. Tiếp tục đọc →
“Đối với khổ đau không sinh tâm oán ghét, đối với hạnh phúc không sinh tâm ái nhiễm; chỉ khi nào không còn để cả khổ đau và hạnh phúc làm bận lòng, khi đó mới có thể đặt chân lên con đường bình yên”.(1)
Còn oán trách nỗi đau, còn mê đắm niềm vui, thì vẫn còn nghiêng ngả giữa hai chiều ghét thương. Nghiêng về bên này, ngả về phía kia, thì chưa phải là yên, dù là nghiêng ngả vì điều gì.
“Không phải do những lời chê trách của người mà ta biến thành một tên giặc cướp, cũng không phải do những lời tung hô của người mà ta trở thành một thánh nhân”.(1)
Khi bắt đầu quan tâm nhiều đến những suy nghĩ và lời nói của người đời, mọi thứ trong cuộc sống này xem như không còn là của mình nữa; bình yên, hạnh phúc, tự do, tất cả đều nằm trong tay người khác, để họ mặc tình định đoạt. Tiếp tục đọc →
Có những cuộc đời, có những sự nghiệp, nhìn thoáng qua, thấy to lớn lắm, nhưng sụp đổ rất nhanh, chỉ trong một thời gian rất ngắn, nát thành tro bụi, những gì còn lại chỉ là ánh mắt dửng dưng của người đời. Trong cuộc sống hiện tại, những con người như vậy chẳng thiếu gì, đổ nát chỉ sau một đêm.
Do tử tế với người quá ít, do từ bi với cuộc đời chẳng được bao nhiêu, chỉ như sợi dây nhỏ, mong manh, nhưng lại mang lòng tham quá lớn của mình treo lên đó. Đứt. Chẳng phải chờ cái chết đến mới vỡ vụn.
Cùng gặp Lotte Steger-Jensen từ Copenhagen, Đan Mạch và khu vườn nhỏ đáng yêu đến từng ngóc ngách của cô nhé!
Cô Lotte Steger chủ nhân khu vườn nhỏ xinh đẹp
“Tôi là người rất sáng tạo. Trong nhiều năm tôi kiếm sống bằng nghề thiết kế và may quần áo. Đột nhiên một ngày nó không còn ý nghĩa với tôi nữa. Tôi cần tìm một thứ khác để nuôi dưỡng sự sáng tạo của mình. Và khi tôi có đứa con trai đầu lòng, chúng tôi chuyển đến một ngôi nhà tuyệt vời với một khu vườn tuyệt vời. Và thế là một hành trình mới bắt đầu.”
Sống ở đời, sướng hay khổ là bởi cái tâm, giàu hay nghèo là do biết đủ. Vậy nên, đừng đổ lỗi cho người khác, cũng đừng đổ thừa cho số phận. Việc bạn sống sung sướng, hạnh phúc hay khổ đau đều do bản thân bạn chọn lựa.
Hạnh phúc chính là sự bình an của thân thể và sự yên tĩnh của tâm hồn. (Ảnh: Sirena)
Cảnh tùy tâm chuyển: Sướng hay khổ là do tự mình quyết định
Dịch viêm đường hô hấp cấp do virus Corona chủng mới gây ra (Covid-19) đến giờ vẫn còn diễn biến phức tạp. Dịch bệnh này quá dễ dàng lây lan thiếu kiểm soát, có khả năng dẫn tới chết người, mọi thứ đình trệ, mọi người lo lắng…
Sự thật là Covid-19 đáng sợ, vì hiện đã có trên 182.400 người mắc bệnh, bên cạnh tín hiệu vui về số người được chữa khỏi (trên 78.300 người) thì số người chết vẫn tăng hàng ngày theo thống kê trên toàn thế giới (tỷ lệ 3,9%).
Một thanh niên đeo khẩu trang đề phòng virus corona khi tới sân bay Jewel Changi, Singapore – Ảnh: AFP
Đời người phải trải qua không ít phiền não, nếu lòng cứ mãi như sóng cuộn bão tố, nhấp nhô mãi không dừng, đắm chìm trong ưu sầu của thế gian thì cả đời cũng không tìm được hạnh phúc, chi bằng cứ coi nhẹ hết thảy, chẳng cần nhớ về quá khứ, không lo sợ hiện tại, cũng chẳng cần biết về tương lai, chỉ cần biết không thẹn với lòng và bản thân nổ lực bao nhiêu là đủ.
Đời người phải trãi qua không ít phiền não, nếu lòng cứ mãi như sóng cuộn bão tố, nhấp nhô mãi không dừng, đắm chìm trong ưu sầu của thế gian thì cả đời cũng không tìm được hạnh phúc. (Ảnh qua phunutoday)
Cuộc sống xưa nay chưa từng dễ dàng với bất kỳ ai, nó luôn đi kèm với những nhấp nhô và thách thức, rất nhiều người đều bị hủy hoại bởi phiền não của chính mình.
Vậy làm thế nào đột phá bản thân cùng những quan niệm cố hữu? Người thông minh, sẽ hiểu được điều hòa nội tâm của mình, không bị những sự tình bên ngoài ảnh hưởng, coi nhẹ ưu sầu của thế gian, nội tâm tự nhiên bình yên phẳng lặng. Tiếp tục đọc →
Sáng cuối tuần tôi đi uống cà phê với một người bạn. Chúng tôi chọn một chiếc bàn nhỏ cạnh một khung cửa sổ lớn. Ngồi kề bên không gian lành lạnh, ngoài kia bầu trời đục xám mây của một ngày mưa ướt át. Quán cà phê đông người vào ra, nhưng chỗ chúng tôi ngồi thật bình yên. Tháng năm trời vẫn có những ngày mưa tiếp nối nhau.
“Chiếc lưỡi của người đời như con dao bén, cắt nát cuộc đời họ do bởi những lời nói ác”.(1)
Lưỡi dao sắc bén đến mấy cũng không bằng lưỡi con người, không cần chạm đến vẫn có thể làm cho ai đó phải đau đến đứt ruột. Không cần chạm đến vẫn cắt vào lòng người một vết thương.Tiếp tục đọc →
Nếu bạn thấy có một chút hoặc khá nhiều mệt mỏi với những cái màn hình điện thoại, máy tính, tivi và cuộc sống xô bồ thị phi, thì “đất nước Rồng sấm” Bhutan là một lựa chọn khám phá hợp lý.
Với vài triệu dân, yên ả thanh bình một cách vô cùng đáng ao ước, với khung cảnh thiên nhiên kiều diễm dưới chân nóc nhà thế giới Himalaya, Bhutan được cả nhân loại tiến bộ vinh danh là “Vương quốc hạnh phúc nhất thế giới”. Họ kiêu hãnh trả lời với thế giới rằng: Chúng tôi là quốc gia duy nhất của loài người không hề phát thải khí nhà kính, hoặc “phát thải với con số âm” – với ít nhất 72% diện tích lãnh thổ vẫn đang là rừng nguyên sinh.
“Lòng ta, có khi tựa như vắng ai Nhiều khi đã vui cười, nhiều khi đứng riêng ngoài Nhiều đêm muốn đi – về con phố xa Nhiều đêm muốn quay về – ngồi yên dưới mái nhà “
Ừ thì, lòng ta quả là như vậy phải không?
Đôi khi vui cười như khùng như điên giữa đám đông, đôi khi lại đứng riêng một mình.
Đôi khi muốn vác ba lô đi đến nơi nào đó thật xa chẳng ai biết mình và mình chẳng biết ai, chẳng cần trang điểm, chẳng cần gọi tên … và đôi khi lại mong muốn quay về ngồi yên dưới mái nhà chỉ là để lắng nghe nắng mưa.
Trên toàn cầu, mỗi năm có hơn 800.000 người kết liễu cuộc đời bằng cách tự tử (theo báo cáo của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) được thông báo hôm thứ Hai (ngày 9/9). Điều đó có nghĩa là cứ mỗi 40 giây, sẽ có một người trên thế giới này tự sát.
Cứ 40 giây sẽ có một người trên thế giới tự sát vì trầm cảm. (Ảnh qua Quà tặng cuộc sống)
Chúng ta luôn bị bất an, lòng lúc nào cũng nơm nớp lo sợ sinh mạng, quyền lợi, địa vị, vợ con, tiếng tăm, của cải… của mình bị thương tổn hay bị đe dọa. Và có lẽ những chùa chiền đền miếu là nơi tạo cảm giácan ổn dù tạm thời cho chúng ta, khi mình đến khấn cầu những đấng linh thiêng ở cõi trên, những đấng mà chúng ta nghĩ rằng có đủ quyền uyban phước và giáng họa.
Thế giới luôn biến hóa không ngừng, đời người lại luôn có những chuyện bất ngờ không báo trước. Nếu có bốn tư duy sau, có lẽ ta sẽ bình thản và tự tại hơn.
“Có người nổi trôi trên dòng nước lớn nhưng lại bị chết khát.
Có người ngày ngày vẫn thường nói nhiều lời kinh, nhưng chưa đủ năng lực đoạn trừ cơn khát tham sân si trong lòng, cầm thật nhiều câu kinh trong tay nhưng lại bị phiền não đánh gục, ngày mai phải chịu nhiều khổ đau”.(1)
Do câu kinh chỉ để nói, nên mới có người còn phải mang đôi mắt thật buồn về ngồi trước Phật, có kẻ còn phải mang trong lòng nhiều vết thương về khép cửa học lại câu kinh xưa.
Đức Phật chính là người yêu thiên nhiên, gần gũi và bảo vệ môi trường hơn ai hết. Ngài luôn tán thán và xem núi rừng là nơi trú ẩn lý tưởng cho những vị xuất gia hành đạo:
“Làng mạc hay rừng núi,
Thung lũng hay đồi cao,
La hán trú chỗ nào.
Đất ấy thật khả ái”.
Đời người cũng giống như đi bộ hành, phải từng bước mà đi. Thời gian có thể mang lại cho bạn kinh nghiệm và sự từng trải, nhưng thời gian cũng sẽ lấy đi của bạn sức khoẻ và tuổi thanh xuân.Người vận động và người không vận động, cách nhau một ngày thì không có gì khác biệt, cách nhau một tháng thì khác nhau đôi chút, cách nhau một năm thì khác biệt nhiều hơn, cũng có thể khác nhau chẳng được bao nhiêu. Tuy nhiên khi cách 5 năm thì từ thân thể cho đến tinh thần đều có sự khác biệt to lớn, đợi đến 10 năm sau sẽ là hai con người ở hai cảnh giới hoàn toàn cách biệt. Tiếp tục đọc →
Tôi đọc bài ni – Nhớ ra cần buông bỏ Dù giáo dục nước nhà bị chê như tương ớt Chin Su đó Dẫu dán mark gì, thôi kệ, bình tâm Tự tại giữa ngổn ngang, cuộc thế lắm bất nhân Ai bất thiện, giữ lòng mình chớ nhiễm Trên cây đời lá xanh um còn đó Dưới hồ kia, súng hồng – trắng kề nhau Tâm nào an được ngoài đâu? Tư duy tích cực, khổ đau loại dần
Trong bài kinh Hạnh Phúc có bài kệ nói về một trong những phúc lành cao thượng nhất là,
Khi xúc chạm việc đời Tâm không động, không sầu, Tự tại và vô nhiễm, Là phúc lành cao thượng.
Việc đời thì bao giờ cũng sẽ có những biến đổi, đến đi, còn mất, không bao giờ ngừng nghỉ, mà chúng chắc chắn sẽ mang lại cho ta nhiều xao động. Có thể nào chúng ta lại tiếp xúc với một cuộc sống đầy những đổi thay và bất toàn này, mà tâm mình vẫn “không động, không sầu” được không bạn hả? Tiếp tục đọc →
“Tâm thanh sạch tĩnh lặng và những việc thiện lành là nguyên nhân căn bản để xây dựng trên đó những tháng ngày bình an. Nên, đến cả trong mơ cũng không được từ bỏ những điều đó”.(1)
Thế là thêm một lần nữa năm lại sắp hết, có nghĩa là người thì cũ nhưng tuổi đời lại sắp thêm một tuổi mới nữa rồi! Làm sao mà có một “nếp sống an lạc” được đây! Thôi thì, chi bằng nói dong nói dài, hổng gì hơn là tôi thử ngồi xuống đọc lại tác phẩm “Nếp Sống An Lạc” của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc xem sao!
Tôi thường nghe trong dân gian hay nói “an bần lạc đạo”,hoặc “an cư lạc nghiệp”, tức là hai cặp thành ngữ ấy đều có mấy chữ “an lạc” đi kèm. An bần lạc đạo, thường được hiểu một cách nôm na là yên phận nghèo mà vui với lẽ trời hoặc chịu phận nghèo mà vui vẻ để mà sống, không oán người cũng như không trách trời. Nguyễn Công Trứ trong bài Hàn Nho Phong Vị Phú có câu:
“Với một kẻ có đủ trí tuệ để loại bỏ khỏi tâm mình những suy nghĩ oán thân, không còn để người này kẻ kia phân chia tâm mình, tâm người đó nhất định sẽ luôn bình thản”.(1)
Người nói, ngoài kia vẫn còn đó những kẻ thương ghét con thật sự, làm sao trong lòng lại không có những suy nghĩ ghét thương?
Đời người, nếu có thể đạt được đến cảnh giới “thanh tĩnh” thì liền sẽ thấy rõ được vạn vật và trong tâm sẽ luôn luôn vui mừng, thản đãng. Nhưng cuộc đời luôn có những trắc trở, những điều không vừa ý xảy đến. Làm sao để có thể sống vui vẻ, tự tại?
Câu chuyện xưa kể rằng, có một thanh niên trẻ tuổi luôn sống trong lo nghĩ, ưu sầu. Anh ta mang vẻ mặt ưu sầu tìm đến một ngôi chùa cổ thỉnh giáo vị thiền sư già đang tĩnh tu trong đó. Tiếp tục đọc →
Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc, gian nanvất vả. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp, ta vẫn cảm nhận được sự yên tĩnh nơi tâm mình. Đó mới chính là ý nghĩa bình yên thật sự.
“Không có của cải nào trên đời lớn bằng sự bình yên của tâm.” ~ Vô danh
Có được (và giữ) cho tâm an có vị trí cao trong danh sách ưu tiên của tôi, tuy nhiên lựa chọn của tôi không phải lúc nào cũng phản ánh điều này, đặc biệt là khi nó liên quan đến công việc của tôi.
Theo thời gian, tôi nhận ra rằng tôi cần phải thay đổi để sống một cuộc sống yên bình hơn. Tiếp tục đọc →
Câu hỏi: Làm thế nào để có thể an trú được trong giây phút hiện tại khi ta không thể chịu đựng nổi giây phút đó?
Thầy trả lời:
Đừng để cho quá khứ hay tương lai kéo ta đi, ta phải trở về với giây phút hiện tại. Câu hỏi đặt ra là: Làm sao để có thể an trú trong giây phút hiện tại khi ta không thể chịu đựng nổi giây phút đó? Đây là một câu hỏi rất hay!
Người thực tập chánh niệm biết rằng mình luôn phải trở về với giây phút hiện tại. Khi trở về với giây phút hiện tại, chúng ta có thể đối diện với hai loại tình huống:
Đức Đạt Lai Lạt Ma đã có bài diễn văn cho sinh viên UC San Diego trong lễ tốt nghiệp năm 2017.
“Bạn có cơ hội và cũng có trách nhiệm để tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn, một thếgiới hạnh phúc hơn”, ngài nói. “Không còn bạo lực. Không còn chia rẽ. Bạn có thể làm được điều đó. ” Tiếp tục đọc →
Mỗi buổi sáng khi mặt trời xuất hiện, nhớ nhắc bản thân sống một ngày vui vẻ và ý nghĩa, đầu tiên là cho chính mình.
Trên đời, chỉ có lòng người thiên lệch, không có chuyện gì là không công bằng. Không cần oán, cũng đừng nên hận, cứ hết mình với hiện tại, mọi thứ lớn nhỏ sẽ từ từ lùi vào dĩ vãng. Tiếp tục đọc →