• Bài viết mới

  • Thư viện

  • Chuyên mục

  • Tag

  • Join 1 097 other subscribers
  • Bài viết mới

  • Blog – theo dõi

  • Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

    Join 1 097 other subscribers

Những trích dẫn hay trong sách Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền

Những trích dẫn trong “Cuộc Sống Nhìn Từ Ô Cửa Thiền” sẽ mang đến cho bạn đọc nhiều góc nhìn khác nhau về cuộc sống. Để có một tâm hồn bình thản chúng ta cần phải cân bằng cuộc sống và những phiền não trong cuộc sống.

Những trích dẫn hay trong sách Cuộc sống nhìn từ ô cửa Thiền

  1. Cây cối bắt đầu đâm chồi để lớn thêm ở cuối mỗi mùa nắng, con người lớn thêm ở cuối những nỗi đau.
  2. Có người sợ không ai nhìn theo nên khi bước đi chưa từng quay đầu nhìn lại. Có người sợ tổn thương mà thu người lại làm kẻ lạnh lùng. Có người sợ chân thành của mình người không nhận nên dù muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Có người sợ cô độc nên cả đời đi mãi về phía đám đông.
  3. Người về ngồi trước Phật, chẳng cầu xin gì, chỉ để tâm tĩnh lặng như mặt hồ sớm mai, để soi mặt mình trong đó, xem có khác xưa nhiều không, để biết mình phải buông bỏ điều gì, giữ lại điều gì và để được nói: “Thưa người, con đã về.”
  4. Bình yên vững chãi nhất là khi không đem bình yên của mình buộc vào bất kì người nào hay một thứ gì khác bên ngoài. Nên cuối cùng, người còn nhiều bất an luôn là những người còn quan tâm nhiều đến lời nói và suy nghĩ của người khác. Có lời nói làm đau đến tận tâm can khi vừa nghe được, có lời nói làm lành lại một vết thương đã tồn tại từ rất lâu; có người vừa qua đã mất, có người vừa bước qua đã biết trước phải lâu lắm mới có thể quên.
  5. Khi người ta trẻ, ai cũng nghĩ hạnh phúc đang chờ đợi mình ở một nơi nào đó trong tương lai. Một công việc gì đó tốt hơn hiện tại. Một môi trường sống tốt hơn lúc này. Một người nào đó không phải là những người đang ở chung quanh mình như bây giờ. Nghĩ thế rồi vội vã đi. Đi rất nhanh. Đi rất vội. Đi mãi. Đi mãi. Đi cho đến khi hết những tháng năm tuổi trẻ, nhưng chưa một lần cảm thấy mình chạm được vào hạnh phúc thật sự. Lúc này, tuổi trẻ đã không còn. Khi không còn trẻ nữa, người ta lại quả quyết: hạnh phúc chính là những năm tháng khi mình còn trẻ. Là những tháng năm, lúc này, đã ở lại phía sau lưng, là những ngày đã không còn nữa, là những ngày đã mất đi. Lúc nghĩ ở phía trước. Lúc lại quả quyết đã ở sau lưng. Hạnh phúc cứ xa xôi như một ảo ảnh, mãi mãi không chạm vào được. Cuối cùng, hạnh phúc ở đâu?

Những trích dẫn hay trong sách Cuộc sống nhìn từ ô cửa Thiền

    1. Cuộc đời như cơn mưa. Ai đi ngang qua đó, dù lương thiện hay không, cũng sẽ bị ướt. Có kẻ chỉ mới vài giọt nước ướt vai đã vội đi tìm một nơi trú ẩn. Có kẻ dầm mưa đến lạnh tái tê mới chịu rời đi tìm một nơi trú ẩn cho mình. Mưa thì lạnh, có những đôi chân lại chưa vội bước đi. Lá cỏ may luôn sắc bén, còn tay người thì mỏng. Nhưng chỉ những ai chần chừ không dứt khoát mới bị đứt tay. Cuộc đời nhiều gai gác, còn lòng người thì mềm. Có những đôi chân lại chẳng muốn đi nhanh.
    2. Ai cũng từng đi qua những ngày, lòng nặng trĩu, nhưng chỉ yên lặng thôi, không thể nói gì. Có kẻ, từ đó, sinh tâm oán hận. Có kẻ, lại nhờ đó, mà học được cách lắng nghe những yên lặng của người. Ai cũng từng phải đối mặt với những nghi ngờ. Có kẻ, từ đó, mất niềm tin vào cuộc sống. Có kẻ, lại nhờ đó, mà học được cách để hiểu người.
    3. Chẳng mấy ai có được một người bạn đi chung với mình đến cuối chân trời. Sau bao nhiêu khúc quanh, sau bao nhiêu ngã rẽ, vẫn còn đi chung với nhau là quá khó. Không thể mãi mang theo bên mình một người bạn, nhưng có thể mang theo bên mình lòng chân thành, thứ đã giúp mình biến một người xa lạ thành một người bạn như ngày trước. Ở khúc biến một người xa lạ thành một người bạn mới. Lòng chân thành đó chính là nghiệp. Ánh mắt hiền, đôi tay ấm, đôi chân vững chãi không ngại khó đi chung với nhau qua những ngày khó khăn chính là nghiệp – nghiệp thiện; và ánh mắt dữ, lời nói ác, đôi tay lạnh cũng chính là nghiệp – nghiệp ác; đã trở thành thứ đi đâu cũng mang theo.
    4. Trong tâm của mỗi người, ai cũng có một Ô cửa thiền của riêng mình, để quay về nương tựa, một góc tĩnh lặng của riêng mỗi người giữa chốn bụi hồng. Trong tâm của mỗi người ai cũng có mọi thứ cần thiết để bình yên.
    5. Phải trải qua nhiều biến cố, để những biến cố bào mòn hết những gai góc trong lòng, người ta mới bắt đầu sống bình thản được. Phải đi qua những con đường phố thị tấp nập, mới thấy lòng bình thản khi được ngồi nhìn con đường mòn nhỏ chạy quanh đồi, chỉ vài hôm vắng bước chân người qua, lũ cỏ dại đã tràn ra che kín lối. Phải bao năm bôn ba giữa chốn phù hoa, mới thầy lòng bình thản khi được ngồi ăn một đĩa rau rừng. Phải lắng nhe bao chuyện thị phi của cuộc đời, mới thấy lòng bình thản khi nghe tiếng con suối nhỏ trước nhà, nước đã về tràn bờ. Phải đi qua những cơn mưa nơi đường trần ướt áo, mới thấy lòng bình thản giữa một ngày mưa mờ núi, đốt một thỏi trầm, đọc một trang Kinh.

Nguồn: Anybooks.vn

 

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

Blog Chuyên Anh

Nurturing Language Talents

%d người thích bài này: