Phương trời xa tuyết rơi ngập trắng
Huế của mình còn nắng không em,
Xa quê nhà nhưng chẳng thể quên,
Lúc Đông về Huế mưa buồn lắm,
Lòng vẫn nhớ lối cũ đường xưa,
Mỗi mùa mưa ven đường ngập nước,
Hẳn giờ nầy…, em ngập ngừng bước,
“Gót nhỏ chắc em lạnh suốt mùa.”
.
Lương Thúy Anh
Ảnh: từ Internet
Trả lời