• Bài viết mới

  • Thư viện

  • Chuyên mục

  • Tag

  • Join 1 092 other subscribers
  • Bài viết mới

  • Blog – theo dõi

  • Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

    Join 1 092 other subscribers

Xuất Xứ Của Một Bài Thơ – Tôn Nữ Ngọc Hoa

Năm 1989 mình đang sống tại xã Hương Chữ, Hương Trà, Thừa thiên- Huế và là giáo viên trường Hương Chữ B, tình cờ đọc trên báo NGƯỜI GIÁO VIÊN NHÂN DÂN ( GIÁO DỤC THỜI ĐẠI ngày nay) bài thơ có tên là LÀM CÔ GIÁO THẬT KHÓ với những ý như “ Cô giáo không thể ăn tô bún riêu ngoài chợ, không thể tô son quá hường, không thể mặc áo sờn; nhàu… và nhiều thứ không thể khác. Minh rất tâm đắc với ý của tác giả nhưng mình nghĩ đó cũng mới chỉ là những KHÔNG THỂ mang tính BÊN NGOÀI khiến làm cô giáo khó thôi. Sâu xa hơn nữa là sự biến đổi các giá trị và trât tự xã hội khiến người dạy học lúng túng , lớp trẻ mất phương hướng mới thật sự là cốt lõi …Và mình đã viết thêm bài thơ khác với ý của mình. Thú thật hồi đó mình không nhớ tên tác giả ( điều này khiến mình áy náy ghê lắm ), mãi đến một năm của đầu thiên niên kỷ mới mình lại tình cờ gặp lại bài thơ trên báo Tiền Phong và biết là của nhà thơ Trần Quốc Toàn- cũng là một nhà giáo..

Bài thơ này mình đã đưa vào tập thơ riêng BÀI HÁT CỦA TRÁI TIM xuất bản năm 2003 .Mình đã “ phát hành miệng” nhiều dịp, nhiều nơi và đã được sự đồng cảm của nhiều người nhưng không phải vì thế mà tác giả không bị cho là có vấn đề về tư tưởng. hi hi… Âu cũng là lẽ thường phải không các bạn?

Hôm nay nhân ngày NHÀ GIÁO VIỆT NAM, mình kể lại xuất xứ xem như kể một trong nhiều kỷ niệm liên quan đến nghề dạy học và cũng để ghi nhớ tuổi thứ 34 của bàì thơ. Trước đây do không nhớ tên tác giả mình chỉ ghi là “ Viết theo ý thơ của một tác giả” nhưng sau khi biết đích xác và nhân việc đưa vào tập mình đổi là “ Viết theo bài thơ của nhà thơ Trần Quốc Toàn” và xin được chân thành cảm ơn nhà giáo- nhà thơ Trần Quốc Toàn.

LÀM CÔ GIÁO THẬT KHÓ


Viết theo bài thơ của nhà thơ Trần Quốc Toàn


Vâng
Khó
Làm cô giáo thật khó
Bởi màu son không thể quá hường
Không thể mặt chiếc áo sờn nhàu nếp
Không thể nhiều điều …Cả với người thương*

Mà bạn ạ
Còn khó hơn thế nữa
Bởi bây giờ mọi trật tự đảo tung
Cái xấu hiện rõ hơn trên tấm gương cuộc sống
Bài học nhân văn sức thuyết phục giảm dần

Vây chung quanh không ít chuyện buồn
Cô không thể mang vào lớp học
Nét ưu tư ánh nhìn ủ dột
Các em ngỡ ngàng
Giờ học còn đâu!

Khó làm sao là nhóm lửa ước mơ
Nhen hy vọng trong tâm hồn thơ trẻ
Không ít lần nước mắt rơi lặng lẽ
Bất lực thấy mình đơn độc biết bao

Không mong là thần tượng vời cao
Không mong nhận về lợi danh hư huyễn
Chỉ một điều cô giáo hằng tâm niệm
Chăm mầm uốn cây
Sao khó quá bạn ơi

.

Tôn Nữ Ngọc Hoa
(*) Ý của nhà thơ Trần Quốc Toàn

Advertisement

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

Blog Chuyên Anh

Nurturing Language Talents

%d người thích bài này: