• Bài viết mới

  • Thư viện

  • Chuyên mục

  • Tag

  • Join 1 092 other subscribers
  • Bài viết mới

  • Blog – theo dõi

  • Enter your email address to follow this blog and receive notifications of new posts by email.

    Join 1 092 other subscribers

Tản Mạn Tôi Và Anh

(Nghĩ về nhân vật Hộ trong Đời Thừa của Nam Cao)

Tôi nghĩ về Anh trong cơn mưa tầm tã của cuộc đời. Chiều cuối đông, bóng một người duềnh doàng, ngả nghiêng đi vào cõi nhá nhem hư thực!

Có đấy mà không đấy! Anh là Anh mà cũng không là Anh. Anh bước qua tôi hay đằng sau cái chập choạng khóc cười, tôi đã vướng vào Anh như những linh hồn yêu đắm say mà suốt đời chỉ làm người giong ruỗi?

Nam Cao

Biết thế nào hơn trong va chạm cuộc đời, mỗi mảnh vỡ (dẫu nhỏ nhất) của linh hồn khi không được thăng hoa sẽ trầm tích nghìn năm và biến thành từ thạch!

Tôi không dám nghĩ về Anh như một sự đồng điệu nhưng chắc chắn đâu đó trong thế giới của những cái vĩnh hằng tôi đã gặp Anh.
Tôi không hiểu nhiều về Anh bởi tôi không sống cùng Anh trong cái thời áo cơm oằn vai người nghệ sĩ, nhưng tôi biết Anh là mũi tên đa tình quằn quại – rạn gãy – trước dự phóng tình yêu.
Tôi không có đủ cái chất của Anh nhưng tôi mê Anh, tôi thèm cái dòng máu trong Anh, mỗi khi sôi lên là bứt phá khỏi đời thường tục luỵ, toé tung trên cõi “thượng thanh” sáng láng. Anh bồng bềnh trong khoái lạc đam mê!
Anh hơn tôi. Anh là người hạnh phúc. Hạnh phúc – cười. Hạnh phúc – khóc. Hạnh phúc – khổ đau. Hạnh phúc – buồn chán. Hạnh phúc – dang dỡ!
Tôi không được như Anh, tôi không dám thực là mình. Ngay trong những lúc bốc men say – đất trời nghiêng ngã, dẫu không sợ ngai vàng tôi vẫn cố khuôn mình trong góc  hẹp của một thần dân!

Thời tôi khác thời Anh – thằng nghệ sĩ trong tôi khác thằng nghệ sĩ trong Anh, dẫu có lúc chúng lang thang tìm nhau và đắm đuối gọi tên nhau, rồi cùng biến thành những gã si tình bất lực, thất thần trước dấu chân diễm nữ.
Có lẽ nào chúng ngã vào nhau, tan biến trong nhau như một sự trùng phùng của nỗi đau và khát vọng!?

Anh đừng hiểu nhầm tôi, Anh là cánh chim tha thiết với bầu trời, đủ sức tung bay bạt gió nhưng giông bão cuộc đời làm sạt cánh nửa đường bay.
Tôi chỉ là chú ngựa cằn ham hố, những muốn dằn đứt khỏi dây cương, nhưng tài lực bất tòng tâm, đành vuốt trán mình, mà đừng lặng ra ngoài vòng cá cược!
Ở ngã đường nào tôi đã gặp Anh? Cảm ơn cụ Nguyễn xưa đã miệt mài chăng mắc đường tơ để hậu sinh khỏi lạc lối bay xa vòng tục luỵ.

Tôi mê Anh, tôi thích cả cha Anh. Có nghệ sĩ chăng khi ông dám rứt máu mình ném ra cõi đời những đứa con oặt oèo số phận, và bình thản – nhìn, bình thản – khóc, ôi cái bình thản – xé lòng khi nhìn chúng hụp lặn giữa trần gian?

Tôi đứng từ xa nghiêng mình khi lão Hạc đi qua, khi Chí Phèo nằm xuống nhưng lại thảng thốt gọi tên Điền trong những lúc trăng buông. Thôi hãy để “chiếc ghế mây” nằm im trên xó cũ, người nghệ sĩ khoan khoái nụ cười nâng bỗng mình lên những vì sao. Bát ngát cung tiên, huyễn ảo mê say khúc điệu nghê thường và… – đúng lúc ấy – thấy lòng mình chực khóc.

Nhưng Hộ  ơi, Điền ơi, người nghệ sĩ đâu chỉ biết bay, biết khóc, biết cười mà còn phải biết tự tát vào mình – những cú tát nẩy lửa để hồi sinh.
Rồi thỉnh thoảng đem “ánh trăng xanh” khâu vá lại mình, bởi nghệ sĩ bao giờ cũng rách!

Tôi không muốn chia tay Anh, một khi Anh đã đến. Hộ ơi, tôi vẫn hằng sợ cái buổi chiều tự đếm bước chân – đời mình, rồi thảng thốt vươn người qua cửa sổ, cánh tay dài ôm giữ bóng bạch câu.
Anh là ai? Tôi là ai? Tôi đang chiêu tuyết linh hồn Anh hay Anh đang gột rửa bụi bặm trong tôi. Anh là dấu hiệu khốn khổ của sự hồi sinh hay là triệu chứng trầm kha của cái lụi tàn?
Không trả lời tôi, cái bóng duềnh doàng ngã nghiêng của Anh lững thững đi vào năm tháng…

.

Huỳnh văn Thống

11 bình luận

  1. […] Tản Mạn Tôi và Anh, Văn, Tản mạn, Văn hoá, anh Huỳnh văn Thống. […]

    Thích

  2. Đọc bài văn của thầy Thống về Hộ của Đời Thừa, của cái thời áo cơm oằn vai người nghệ sĩ, chợt nhớ đến hai câu thơ của Xuân Diệu:

    “Nỗi đời cay đắng giơ nanh vuốt
    Cơm áo không đùa với khách thơ”

    Ngày xưa đọc nhân vật này mình rất thích quan điểm văn chương của Nam Cao:

    “văn chương không cần đến những người thợ khéo tay làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho, văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu tìm tòi khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những gì chưa có”

    Cám ơn Thống nhé..

    🙂 😆 😛

    Thích

  3. Thầy Thống ơi!
    Hình như có lần Ái đã tâm sự với thầy: Thây kệ cuộc người còn nhiều dang dỡ, ta làm chú ngựa già hí lộng khúc tình ca!
    Cái tâm sự với Hộ này hình như hợp với Ái lắm thì phải, đúng không thầy Thống?

    Thích

  4. Chào anh Thống! Hôm trước MT rất ấn tượng với 2 câu thơ
    “Con đã sải những bước dài dâu bể
    Để thu về nguyên vẹn một chân quê.”
    Hôm nay lại càng khâm phục hơn với môt câu chuyện hay đến vậy! Thầy giáo đất Quảng ai cũng giỏi quá hè! 🙂 cảm ơn anh nhiều nha!

    Thích

  5. Cám ơn Thầy Thống về một bài đầy ấn tượng. Mình đọc đi đọc lại mà vẫn cứ muốn đọc thêm…

    Thích

  6. Chào sư đệ!
    Bản thảo này đã cũ không phải do thời gian mà do mình thường lấy ra cất vào mãi(!)
    Đến giờ mình cũng vẫn cứ thích: Hộ ơi: tôi vẫn hằng sợ cái buổi chiều tự đếm bước chân – đời mình, rồi thảng thốt vươn người qua cửa sổ, cánh tay dài ôm giữ bóng bạch câu. Anh là ai? Tôi là ai?…
    Cảm ơn Thống đã đáp ứng sự trông ngóng của cả nhà, như mình đã giới thiệu.

    Thích

  7. * Chị Huệ ơi, đọc những câu này của chị, em nhận ra Nam Cao không còn là độc quyền của Thống và Ái nữa rồi! Cảm ơn chị.

    *Ái, giận và thương Ái vì cú “hích” này của Ái và Binh đã làm cho mình thức suốt một đêm để có bài này – như một biện minh cho sự bất lực của bản thân trước bao đa đoan của đời. Đành vậy, có những lúc “dẫu không sợ ngai vàng tôi vẫn cố khuôn mình trong góc hẹp của một thần dân!”. Chùng bước, ngại ngần, không dám bứt phá trước bao ràng buộc của đời (có cả những ràng buộc thiêng liêng) là ưu điểm hay nhược điểm của NGƯỜI ?. Cảm ơn lời khuyên của Ái, chuyện lâu rồi, ở tuổi này mình phải “hí lộng khúc tình tang” thôi!

    Thích

  8. *Cam ơn chị Minh Tâm đã “đọc” được điều Thống muốn gửi gắm. Còn ý thứ hai thì không dám đâu nhé! Mong chị có mặt thường xuyên trên BMH!

    *Chị Trần Lê Túy Phượng đã ưu ái cho Thống nhiều quá, cảm ơn chị nhiều nhé.

    *Duoc-đại ca, cảm ơn anh đã giữ mãi tình yêu với một hình bóng cũ (!)

    Thích

  9. Thầy Thống ơi ! Thầy gửi tâm sự vào bài thông qua HỘ của Nam Cao và có nghiã thầy đã dò đúng tần số cuả TH rồi đó ( hi hi ! tình cờ không hẹn mà nên ) nhưng chưa tới mức ( hạt cưa mướp đắng…)
    Thầy khoẻ nha ! Xin lỗi xưng hô trên diễn đàn khó chính xác , chi hơn biết chắc là Tháy giáo thì cứ gọi vậy là chắc ăn nhất .VÔ THƯỞNG VÔ PHẠT , phải không ? Lại nữa ! TH gieo quẻ ( Thày Thống là GV văn )
    Chúc vui !

    Thích

  10. Thịnh Hoa rất tâm đắc mấy câu của nhà văn Nam Cao:
    -“văn chương không cần đến những người thợ khéo tay làm theo một vài kiểu mẫu đưa cho, văn chương chỉ dung nạp những người biết đào sâu tìm tòi khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo những gì chưa có” ( đời thừa )
    – Nghệ thuật không cần là ánh trăng lừa dối,Nghệ thuật phải là tiếng đau khổ kia thoát ra từ những kiếp lầm than ( Trăng sáng)
    – ” đối với những người ở quanh ta , nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở,ngu ngốc bàn tiện , xấu xa . bỉ ổi…toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn ; không bao giờ ta thấy họ là người đáng thương ; ; không bao giờ ta thương …”( Lão Hạc)
    – “Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng , buòn đau , ích kỉ che lấp mất “( Lão Hạc )
    Hình như TH cũng là một Lão Hạc ( bà ) nhưng ở thời nay
    thì phải ! (hu hu hu!!!!!) hì hì !!!!

    Thích

  11. Cảm ơn chị THịnh Hoa đã đồng cảm và cho biết cả … tần số! Thống hơi tức vì chị Thịnh Hoa và chị Huệ còn nhớ Nam Cao nhiều hơn cả tác giả đấy. Đúng rồi:
    “Tình cờ không hẹn mà nên
    Miễn sao bên ấy đừng quên bên này”
    chị TH nhé! Chúc chị vui.
    Thống.

    Thích

Trả lời

Điền thông tin vào ô dưới đây hoặc nhấn vào một biểu tượng để đăng nhập:

WordPress.com Logo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản WordPress.com Đăng xuất /  Thay đổi )

Twitter picture

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Twitter Đăng xuất /  Thay đổi )

Facebook photo

Bạn đang bình luận bằng tài khoản Facebook Đăng xuất /  Thay đổi )

Connecting to %s

Trang web này sử dụng Akismet để lọc thư rác. Tìm hiểu cách xử lý bình luận của bạn.

Blog Chuyên Anh

Nurturing Language Talents

%d người thích bài này: